tình yêu khắc cốt ghi tâm

Chương 1: Đưa cô tao vô tù

“Không cần tôi, xin xỏ hãy tin tưởng tưởng tôi” Giản Đồng quật cường coi người vô xe pháo, mưa lớn như buông bỏ nước, cửa ngõ xe pháo bị nước mưa thực hiện ướt sũng nhẹp, thoang thoáng rất có thể thấy một khuôn mặt mày giá buốt lùng. Cả người Giản Đồng lập cập rẩy, đứng ở ngoài xe pháo, cơ hội cửa nhà rộng lớn giờ đồng hồ kêu “Trầm Tu Cẩn! Anh tối thiểu cũng nghe một chút”

Bạn đang xem: tình yêu khắc cốt ghi tâm

Cửa xe pháo đùng một phát phanh đi ra, Giản Đồng còn chưa kịp vui sướng mừng đã trở nên một lực mạnh hung hăng lôi cô vô vào xe pháo. Cô té lên trên người hắn, sơ-mi trong lành nháy đôi mắt ướt sũng một mảng rộng lớn.

“Trầm Tu Cẩn, những thương hiệu côn vật sợ hãi bị tiêu diệt Vi Trà ko cần vì thế tôi chuẩn bị xếp…” Giản Đồng một vừa hai phải phanh mồm, 1 bàn tay thon nhiều năm đem lực bóp cằm cô ko tiếc thương, bên trên đỉnh đầu truyền cho tới giọng lênh láng kể từ tính của hắn “Cô mến tôi cho tới vậy sao?”

Giọng hắn vô trẻo giá buốt lùng, đem bám theo một chút ít mùi hương dung dịch lá – vị thuộc sở hữu hắn.

“Hả?” Giản Đồng đem chút mung lung, cô mến hắn, toàn trái đất đều đã biết. Tại sao giờ đây lại đùng một phát chất vấn như vậy?

Người nam nhi bóp bóp cằm Giản Đồng, cánh tay không giống thon nhiều năm đem lực, lòng bàn tay êm ả sờ gò má bị mưa tấn công cho tới ướt sũng giá buốt của cô ý. Giản Đồng bị lạc vô ánh nhìn êm ả của hắn, cô nghe đâu nghe thấy người nam nhi này chất vấn “Có giá buốt không?”

Đột nhiên bên trên người hắn tản đi ra khá thở giá buốt băng, giá buốt lùng rằng “Giản Đồng, cô mến tôi cho tới vậy sao? Thích mà đến mức sợ hãi bị tiêu diệt Vi Trà?”

Sự giá rét kể từ lòng lòng ngay lập tức tấp nập đi ra toàn thân thích. Giản Đồng vô nháy đôi mắt tươi tắn lại, ko ngoài cười cợt khổ… Cô ngay tắp lự nghĩ về, sự ôn nhu của hắn làm thế nào rất có thể mang lại cô. Căn bạn dạng phía trên ko cần êm ả, nó đơn thuần nụ cười cợt của quỷ tụt xuống tăng nhưng mà thôi

“Tôi không tồn tại bày chước sợ hãi bị tiêu diệt Vi Trà…” Cô mong muốn phân tích và lý giải mang lại bạn dạng thân thích bản thân.

“Đúng, tất yếu cô ko sợ hãi bị tiêu diệt Vi Trà, cô đơn thuần trút tiền mướn bao nhiêu thương hiệu côn vật sỉ nhục Vi Trà nhưng mà thôi” Trong đôi mắt người nam nhi dần dần hiện thị sự rét phẫn nộ, ko mang lại Giản Đồng thời cơ phân tích và lý giải, ngay tắp lự xé nhừ ăn mặc quần áo bên trên người Giản Đồng.

“A”

Cùng với giờ đồng hồ thét chói tay, Giản đồng bị đẩy ra bên ngoài xe pháo ko chút lưu tình, lập cập rẩy té xuống vô trận mưa, mặt mày tai là tiếng nói giá buốt lùng của Thẩm Tu Cẩn vô giờ đồng hồ mưa càng rõ rệt.

“Giản Đồng, Giản đại thiểu thư, cô so với Vi Trà thế nào là, tôi tiếp tục trả cô như vậy. Quần áo ko đầy đủ phủ thân thích xúc cảm đem chất lượng tốt không?”

Xoát!

Giản Đồng mạnh mẽ ngấc đầu, không đủ can đảm tin tưởng coi bên phía trong cửa ngõ xe pháo, người nam nhi ngồi ở cơ, kể từ bên trên cao coi nường, lấy khăn tay thư thả khoan thai xoa xoa ngón tay “Giản đại tè thư, tôi giờ cực kỳ mệt mỏi, mời mọc cô cù về”

“Thẩm Tu Cẩn! Anh nghe tôi rằng, tôi thiệt sự..”

“Muốn tôi nghe Giản đại thiểu thư thủ thỉ cũng ko cần là ko thể” Người nam nhi lãnh đạm nâng mí đôi mắt lên, liếc đôi mắt qua chuyện Giản Đồng “Nếu Giản đại tè thư nguyện quỳ gối ở Thẩm Gia Trang Viên một tối thì rất có thể tâm tình tôi chất lượng tốt lên rất có thể mang lại Giản đại tè thư 10 phút”

Cửa xe pháo đóng góp lại, một cái khăn kể từ vô xe pháo được ném đi ra, rơi xuống trước mặt mày Giản Đồng, bị nước mưa bám ướt sũng.

Giản Đồng cúi đầu, nhặt cái khăn nội địa mưa bóp chặt trong trái tim bàn tay.

Chiếc xe pháo nhẩy vào vô Trầm Gia Trang Viên, cái cổng rộng lớn ko chút thương tình đóng góp lại trước mặt mày cô.

Dưới trời mưa, Giản Đồng sắc mặt mày tái mét nhợt, cô đứng một khi lâu, ngấc đầu tiếp cận cửa ngõ Trầm Gia Trang Viên, môi mím thiệt chặt, chỉ nghe tía một giờ đồng hồ, đầu gối va khu đất.

Cô quỳ!

Không cần vì thế mong muốn chuộc tội!

Chỉ vì thế Hạ Vi Trà là chúng ta của Giản Đồng cô! Quý Khách tắt hơi, cô nên quỳ lễ chứ không cần cần vì thế toàn bộ quý khách nhận định rằng cô sợ hãi bị tiêu diệt Hạ Vi Trà.

Cô quỳ!

Cũng coi như thể quỳ cầu xin xỏ người nam nhi này 10 phút nghe cô thủ thỉ.

Quần áo bên trên người cô bị xé, rách nát rưới thả sợ hãi, chỉ miễn chống phủ kín những địa điểm cần thiết. Cô phủ người vì thế nhị tay, tuy nhiên eo cô trực tiếp tắp, cô kiêu ngạo, cho dù quỳ vẫn bất khuất! Tự tôn của cô ý, oai nghiêm của cô ý, cô là bến Thượng Hải Giản Đồng!

Cô ngang bướng quỳ xuống, chỉ vì thế thời cơ phân tích và lý giải rõ rệt. Việc bạn dạng thân thích ko tùng thực hiện qua chuyện, cô ko nhận!

Nhưng, thiệt sự sẽ sở hữu thời cơ này sao?

Thật sự, rất có thể phân tích và lý giải rõ rệt sao?

Sẽ thiệt sự, đem người tin tưởng điều cô rằng sao?

Mưa ngày càng rộng lớn, ở đầu cuối vẫn ko tạm dừng.

Một tối trôi qua chuyện.

Mưa rơi tầm tã, Giản Đồng vẫn quỳ ở Trầm Gia Trang Viên như cũ

Nước mưa rơi ướt sũng ăn mặc quần áo cô, cô đang được quỳ ở phía trên xuyên suốt một tối.

Cuối nằm trong cũng sáng sủa, tịch mịch xuyên suốt đêm, điền trang rốt cuộc cũng có thể có khá người. Quản gia tóc white khoẻ mạnh team cái dù cũ kể từ Sảnh điền trang tiếp cận.

Phong trần cả một tối, của Fe két két phanh đi ra, Giản Đồng đem chút động tĩnh, nâng đầu lên khu vực lão cai quản gia lòi ra một nụ cười cợt tái mét nhợt.

Xem thêm: học viện nông nghiệp tuyển sinh 2022

“Giản tè thư, Trầm tiên sinh bảo cô tách ngoài đây” Lão cai quản gia đầu tóc được chải cẩn trọng, mặc dù trời mưa cũng ko thấy một cọng tóc rối nào là, cẩn trọng tựa như từng ngọn cây cọng cỏ Trầm Gia Trang Viên, đem người chuyên nghiệp bảo vệ. Lão cai quản gia nhằm lại mang lại Giản Đồng một cỗ ăn mặc quần áo.

Giản Đồng vươn tay sau đó 1 tối dầm mưa, lập cập rẩy đem vô. Đôi môi lợt lạt không tồn tại huyết sắc, thanh âm khàn khàn lại kiên tấp tểnh “Tôi mong muốn bắt gặp hắn”

Lão cai quản gia mí đôi mắt ko nâng, ko sót một chữ giữ lại điều của người sở hữu điền trang “Thẩm tiên sinh rằng, Giản tè thư ở phía trên thực hiện độc hại điền trang, rằng với Giản tè thư chớ thực hiện không sạch đôi mắt của tiên sinh”

Từ khi xẩy ra chuyện cho tới bây giơ, Giản Đồng ko khi nào trầm trồ chút nhát nhát nào là, giờ khắc này cô lại cần vờ vịt trầm trồ quyết tâm, tuy nhiên rất có thể thấy mồi nhử vai lập cập rẩy, đã cho chúng ta thấy sự bi thương của cô ý.

Giản Đồng nhắm đôi mắt lại, mặt mày lênh láng nước mưa, nhằm cho tất cả những người không giống ko coi đi ra nước khoé đôi mắt cô là nước mưa hoặc nước đôi mắt. Lão cai quản gia đôi mắt ko xúc cảm coi nường. Giản Đồng phanh đôi mắt, ngấc đầu lên rằng với cai quản gia “Hạ cai quản gia, cho dù ông nghĩ về thế nào, tuy nhiên thiệt sự tôi không tồn tại mướn bao nhiêu thương hiệu côn vật nhằm sỉ nhục Hạ Vi Trà. Bất kể như nào là, ân oán hận của ông tôi ko cơ hội nào là cứ thế Chịu đựng đựng”

Giản Đồng tuy vậy mệt rũ rời tuy nhiên từng câu từng chữ phân tích ràng… Đây nguyện ý trong thời điểm tạm thời cúi đầu, tuy nhiên quý khách cô đều là sự việc cứng cỏi của phụ nữ giới.

Lão cai quản gia ở đầu cuối cũng phản xạ không giống ngoài lãnh đạm, cặp lông ngươi nhếch lên quan sát về phía Giản Đồng, vô đôi mắt lênh láng sự kinh tởm “Vi Trà là phụ nữ tao, con cái bé xíu kể từ nhỏ cho tới rộng lớn đều tinh ranh hiểu chuyện, nó vẫn chưa từng bịa chân cho tới bao nhiêu khu vực láo loàn dơ bẩn như Bóng Đêm, vậy nhưng mà này lại tại vị trí cơ bị sỉ nhục cho tới bị tiêu diệt. Giản tè thư, Shop chúng tôi khảo sát điện thoại cảm ứng thông minh của con cái bé xíu, trước lúc xẩy ra chuyện, nó gửi một lời nhắn mang lại cô nội dung là “Ta đang đi đến Bóng Đêm, Tiểu Đồng cô đâu rồi”

Ánh đôi mắt lão cai quản gia coi chằm chằm Giản Đồng “Giản tè thư, cô sợ hãi bị tiêu diệt ko cần là con cái mèo con cái chó, là 1 trong những người sinh sống sờ sờ! Người đã và đang bị tiêu diệt rồi, cô còn mong muốn ở phía trên vờ vĩnh vịt. Ai chưa bao giờ Giản tè thư mê mệt Trầm tiên sinh, nhưng mà ngài ấy trong trái tim chỉ mất bản thân phụ nữ tao Vi Trà, cô ghen ghét ganh con cái bé xíu, không tồn tại được sự yêu thương mến của Trầm tiên sinh ngay tắp lự mong muốn phá huỷ huỷ sự trong trắng của Vi Trà. Sự tàn ác của Giản tè thư, khiến cho cho tất cả những người không giống không đủ can đảm biểu dương tặng!”

Giản Đồng ko rằng gì, Hạ Vi Trà là phụ nữ của Hạ cai quản gia, là kẻ nhưng mà Trầm Tu Cẩn yêu thương nhất, nhưng mà Giảng Đồng cô đơn thuần đơn phương yêu thương Trầm Tu Cẩn nữ giới loại, Bây giờ chất lượng tốt rồi, Hạ Vi Trà đang được bị tiêu diệt, Giản Đồng cô không chỉ có là nữ giới phụ, nhưng mà là 1 trong những nữ giới phụ bất lương.

“Giản tè thư, mời mọc cô tách ngoài đây” Lão cai quản gia rằng “Đúng rồi, Trầm tiên sinh bảo tao fake mang lại Giản tè thư một câu”

Giản Đồng thông xuyên suốt quan sát về phía cai quản gia

“Trầm tiên sinh rằng, người bị tiêu diệt vì sao ko cần là cô?”

Giản Đồng quỳ bên dưới khu đất, thân thích thể ko nhịn được nhưng mà lập cập rẩy, ngực truyền cho tới một trận nhức nhối.

Lão cai quản gia xoay đầu, mối nhăn nhạt nhẽo nhẽo mặt mày khoé mồm, mang ra một cái đồng hồ thời trang xưa, khuôn mặt mày lại càng giá buốt lùng và tàn nhẫn.

Vi Trà bị Giản Đồng sợ hãi bị tiêu diệt, ông ko tự do, ông hận sự bất lương của Giản Đồng.

Giản Đồng kháng hứng, thân thích thể giá buốt cho tới thấu xương, lảo hòn đảo nhấp lên xuống lư đứng lên, một vừa hai phải đứng lên đang được té xuống, tự động giễu cười cợt một giờ đồng hồ.. Người bị tiêu diệt vì sao ko cần cô.

Quả thiệt là điều vị cơ tiếp tục rằng. Giản Đồng lòi ra nụ cười cợt còn khó khăn coi hơn hết khóc “Vi Trà ơi Vi Trà, cô một vừa hai phải bị tiêu diệt, tôi ngay tắp lự trở nên người bị ngàn người chỉ trích”

Lầu nhị Trầm Gia Trang Viên, người nam nhi toàn thân thon nhiều năm, vai rộng lớn hạn chế, áo ngủ black color tuỳ ý đem phía trên người, nhằm chân trần, toàn thân quyến rũ lại to lớn đứng yên tĩnh ở hành lang cửa số sát sàn. Lạnh nhạt nhẽo coi bóng hình vô mưa ngoài điền trang.

“Trầm tiên sinh, những điều ngài phó thác tôi đang được rằng ko sót một chữ mang lại Giản tè thư” Lão cai quản gia sau khoản thời gian xua đuổi Giản Đồng cút, lặng lẽ đứng ở cửa ngõ buồng nghỉ.

Trầm Tu Cần nhấp lên xuống lắc ly rượu chát vô tay, nghe điều rằng của lão cai quản gia kết thúc, mới mẻ lãnh đạm tịch thu tầm đôi mắt đang được bám theo dõi Giản Đồng, môi mỏng manh giá buốt nhạt nhẽo đi ra mệnh lệnh “Thông báo mang lại Giản gia, đem Giản Đồng thì không tồn tại Giản gia, mong muốn Giản gia, kể từ ni về sau Giản gia không tồn tại người thương hiệu Giản Đồng”

“Vâng”

“Thứ nhị, thông tin mang lại ĐH S, ở phía trên không tồn tại làm hồ sơ của Giản Đồng. Thông báo ngôi trường cao trung, Giản Đồng vì thế ở ngôi trường tấn công nhau nên bị xua đuổi. Học vấn tối đa của cô ý tao chỉ rất có thể là sơ trung.

“Vâng”

“Cuối cùng” Trầm Tu Cẩn giá buốt nhạt nhẽo rằng “Đưa cô tao vô ngục”

Lão cai quản gia nghe thấy ngay tắp lự ngấc đầu, kinh ngạc “Trầm tiên sinh?”

“Giết người đền rồng mạng, mướn người chước sợ hãi mạng sinh sống người không giống. Để mang lại cô tao vô ngục ăn cơm trắng tù tía năm. Thế nào? Hạ cai quản gia nhận định rằng tôi thực hiện ko đúng?” Ba năm này là thời hạn Trầm Tu Cẩn mang lại Giản Đồng, không tồn tại triệu chứng cứ, tuy nhiên Trầm Tu Cẩn thịnh nộ nhưng mà đưa ra quyết định.

“Không, Trầm tiên sinh thực hiện cực kỳ trúng. Cảm ơn Trầm tiên sinh” Lão cai quản gia nước đôi mắt lênh láng mặt mày, lại khóc “Nếu ko cần nhờ tiên sinh, Giản Đồng thực hiện vì vậy với Vi Trà căn bạn dạng không sở hữu và nhận sự trừng trị nào là. Giản Đồng là kẻ Giản gia, tôi ko thể làm những gì cô tao. Tạ ơn tiên sinh, tạ ơn tiên sinh”

Trầm Tu Cẩn xoay người, đứng ở hành lang cửa số sát sàn, coi xuống bóng hình đang được mất tích ở té rẽ, lòng đôi mắt một mảng sương thong manh, khớp tay thon nhiều năm siết chặt ly rượu, ngửa đầu nốc tinh khiết.

“Hạ cai quản gia, tôi giáo dục Giản Đồng ko cần vì thế Vi Trà là phụ nữ ông, nhưng mà vì thế là này là người tôi coi trúng” Trầm Tu Cẩn chậm rì rì rãi rằng.

Giản Đồng kéo từ đầu đến chân mệt rũ rời về bên Giản gia.

Thế tuy nhiên rốt cuộc ko thể lao vào cửa ngõ rộng lớn, vì thế cai quản gia Giản gia rằng nguyên vẹn điều thoại của Trầm Tu Cẩn, Giản Đồng bị mời mọc đi ra Giản gia một cơ hội khôn khéo, từ trên đầu cho tới cuối, nường thậm chí còn ko thấy được bóng hình của phụ thân u ruột của tôi.

Tất cả đều sợ hãi hãi Trầm Tu Cẩn sao? Giản Đồng nhếch mép một chiếc.. Thu hồi tầm đôi mắt ngoài cánh cổng Fe, xoá tinh khiết từng mối quan hệ của tôi nằm trong Giản gia, xoá tinh khiết tất cả nằm trong về tay vô quá khứ.

Giản Đồng ko thể tâm sự hiện nay đem xúc cảm gì, một vừa hai phải xoay người ngay tắp lự thấy nhị người đem cảnh phục ngăn chặn “Giản tè thư, Shop chúng tôi tra đi ra cô trút tiền mướn xã hội đen thui phá huỷ huỷ sự trong trắng của Hạ Vi Trà tè thư, khiến cho Hạ Vi Trà tè thư bị tiêu diệt ngoài ý mong muốn, giờ đây mời mọc cô cút nằm trong bọn chúng tôi”

Đang bị đi vào ngục, Giản Đồng bắt gặp được Trầm Tu Cẩn, người nam nhi cơ dáng vẻ người lớn rộng lớn đứng ở mặt mày hành lang cửa số.

Xem thêm: 5m bằng bao nhiêu dm

Giản Đồng nhấp lên xuống đầu, kiên tấp tểnh rằng “Tôi ko hề sợ hãi Vi Trà”

Trầm Tu Cẩn thân thích thể to lớn ko thời gian nhanh ko chậm rì rì tiếp cận trước người Giản Đồng. Giản Đồng tự động rằng bản thân ko cần sợ hãi, cô không có tội, cô ko hề tội phạm.

Khuôn mặt mày nhỏ nhắn tinh anh xảo ko sợ hãi hãi ngước lên, nỗ lực lưu giữ bạn dạng thân thích trấn tấp tểnh tuy nhiên mồi nhử vai lập cập rẩy đang được phân phối đứng cô… Hết thảy những loại này đều bị một hai con mắt sắc bén thâu tóm.