nếu là con chim chiếc lá

Dàn ý

I. Mở bài

Bạn đang xem: nếu là con chim chiếc lá

     Giới thiệu yếu tố cần thiết nghị luận: lời nói của Tố Hữu về ý niệm "Sống là mang lại đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình".

II. Thân bài

1. Giải quí câu nói

- “Sống” không những là việc tồn bên trên tuy nhiên là quy trình gửi gắm hòa với xã hội, xã hội, là một trong những phần nhập cuộc sống.

- "Cho" là lấy khuôn bản thân với fake tặng người không giống tuy nhiên ko thay đổi lấy gì cả.

- “Nhận” là việc đón lấy, thưởng thức về vật hóa học hoặc về ý thức.

- Cho chuồn là việc sẻ phân chia đồng cảm, biết nâng niu trợ giúp những người dân với yếu tố hoàn cảnh trở ngại.

- Đâu chỉ nhận riêng rẽ bản thân là làm những công việc tuy nhiên ko toan tính vị lợi xuất phát điểm từ tấm lòng

- “Sống là mang lại đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình”: biết mang lại chuồn nâng niu, sinh sống nhiệt tình, quan hoài những người dân xung xung quanh, với trách cứ nhiệm với chủ yếu bản thân và người không giống.

=> Giữa “cho” và “nhận” luôn luôn với quan hệ khắng khít cùng nhau. Muốn cảm nhận được điều đảm bảo chất lượng đẹp mắt tớ phải ghi nhận “cho” chuồn những điều đảm bảo chất lượng đẹp mắt. 

2. Phân tích, minh chứng, bình luận

- Biểu hiện tại của việc mang lại đi:

+ Giúp hứng những người dân với số phận xấu số vày tình yêu và tấm lòng

+ Quan tâm chúng ta vày những câu nói. khuyến khích, trông nom.

- Tác dụng của việc mang lại đi:

+ Cho đi làm việc cuộc sống thường ngày trở thành sung sướng và ý nghĩa rộng lớn.

+ Cho cũng tiếp tục cảm nhận được tình yêu nâng niu kể từ quý khách, sự kính trọng

- Vì sao “sống là mang lại không những nhận riêng rẽ mình”?

+ Bởi niềm hạnh phúc ko cần là đích cho tới tuy nhiên là quy trình. Mỗi trở thành ngược đều cần thiết trải qua loa gian truân, vất vả tuy nhiên với. Vậy nên phải ghi nhận trân trọng, và hàm ân bằng phương pháp sinh sống biết "cho" chuồn.

+ "Cho" chuồn là một trong những biểu thị của lối sống đẹp mắt, nhằm tạo sự sức khỏe lưu giữ cuộc sống thường ngày. 

- Chúng tớ rất có thể “cho” trở về vật hóa học hoặc sẻ phân chia về mặt mũi ý thức.

- “một người vì thế từng người”.

- Kết thích hợp hợp lý thân mật quyền hạn và trách cứ nhiệm, thân mật “cho” và “nhận”, cần trí tuệ rõ ràng được niềm sung sướng của phiên bản thân mật Khi mang lại niềm hạnh phúc cho những người không giống là ra sao.

=> “Bạn tiếp tục thấy thú vui Khi hứng người không giống vày cả tấm lòng” (Poul Newman).

- Nêu một số trong những tấm gương của việc mang lại và nhận.

+ Xì Gòn vô vàn yêu kính của dân tộc bản địa - cuộc sống bảy mươi chín ngày xuân của Bác là bài xích ca bất tử về việc quyết tử hiến đâng cao quý mang lại dân chúng cùng nước.

+ Nguyễn Đình Chiểu cả cuộc sống của ông cũng bắt gặp vô vàn trở ngại long đong, chuồn đua thì cảm nhận được tin cậy u tổn thất, ông quăng quật đua về Nam nhằm Chịu đựng tang u, khóc nhiều nên bị loà cả nhì hai con mắt tuy nhiên ông vẫn một vừa hai phải dạy dỗ học tập một vừa hai phải bốc dung dịch chữa trị căn bệnh mang lại dân, một vừa hai phải thực hiện thơ khuyến nghị ý thức tấn công giặc nước ngoài xâm.

3. Bàn giấy luận hé rộng

III. Kết bài

- Khái quát tháo, không ngừng mở rộng vấn đề

Bài mẫu

 Bài tìm hiểu thêm số 1

      Thơ hay là không chỉ nhiều xúc cảm mà còn phải lấp lánh lung linh hóa học trí tuệ, lí trí, đem hàm nghĩa sâu sắc xa cách. Tôi vô cùng quí Khi hiểu đoạn thơ tại đây, rút nhập bài xích Một khúc ca xuân của Tố Hữu viết lách nhập mon 12 năm 1977:

                                           Nếu là con cái chim, là cái lá

                                           Thì chim cần hót, cái lá cần xanh

                                           Lẽ này vay mượn tuy nhiên ko trả

                                           Sống là mang lại, đâu phải chỉ nhận riêng rẽ bản thân.

        Đoạn thơ đang được khêu lên nhập tâm trí tôi bao tâm trí, bao điều lí thú. Tác fake đang được nêu lên một ý niệm sinh sống tích vô cùng, sinh sống đẹp mắt nhập quan hệ nhân sinh: vay mượn và trả, mang lại và nhận thân mật xã hội so với quý khách, nhất là mới trẻ con.

        Đoạn thơ đẹp mắt, đẹp mắt giản dị, đẹp mắt hồn nhiên. Con chim và cái lá một vừa hai phải là hình tượng cho việc sinh sống, một vừa hai phải là hình tượng của ngôn từ đua ca: “Chim cần hót, cái lá cần xanh”. Chim hót vì thế sinh sống bám theo phiên bản năng, được sinh sống, được cất cánh lượn nhập khả năng chiếu sáng và khung trời tự tại. “Lá cần xanh”, lá được nuôi chăm sóc bàng nước, vày mầu mỡ của khu đất, vày khí trời và khả năng chiếu sáng. Được sinh sống nhập bất ngờ nên “chim cần hót, cái lá cần xanh”. Đó là quy luật của bất ngờ, quy luật của việc sinh sống muôn thuở và vĩnh hằng. Màu xanh rì của lá, giờ đồng hồ hót của chim trời còn là một vẻ đẹp mắt của vạn vật thiên nhiên, mang lại vẻ đẹp mắt kì lạ của việc sinh sống.

        Từ chim hót, lá xanh rì, thi sĩ nói đến việc vay mượn và trả, mang lại và nhận, này đó là quy luật của cuộc sống thường ngày xã hội, của quả đât. Nói một cách thứ hai, là ý niệm sinh sống, đạo lí sinh sống. “Vay tuy nhiên ko trả là bội ơn bội nghĩa, này đó là cơ hội hành xử của những kẻ “ăn xổi ở thì”, của loại người bất nhân vô nghĩa. Hai giờ đồng hồ “lẽ nào” là một trong những câu nói. khẽ nhắc: tránh việc thực hiện như vậy, ko được xử sự như vậy.

Xem thêm: app đặt vé máy bay

        Có vay mượn và với trả là đích đạo lí. Vay và trả đem hàm nghĩa Chịu đựng ơn, đem ơn và đền rồng ơn đáp nghĩa: “Ăn ngược lưu giữ kẻ trồng cây”, “Uống nước lưu giữ nguổn", “Ai ơi. bưng chén cơm đầy/ Nhớ công hôm sớm ghép cày mang lại chăng?”, là vay mượn là trả. Trong xà lim máy chém, bên trên đàng bước đi ra pháp ngôi trường của thực dân Pháp, người đồng chí cách mệnh vẫn ngước cao đầu, vẫn hiên ngang, kiêu hãnh nhắc nhở bản thân, khuyến khích mình:

                                           Đã vay mượn loại huyết thơm ngát thiên cổ  

                                           Hãy trả tớ mang lại mạch nòi giống.

        Qua bao nhiêu ngàn năm đằng đẵng, lớp lớp quả đât nước ta kể từ mới này qua loa mới không giống đang được lấy bùi nhùi hôi và xương huyết nhằm kiến tạo và bảo đảm điểm chôn nhau rời rốn của tôi, tạo sự giang tô gấm vóc, ngày tăng vinh quang, ngày tăng nhiều đẹp mắt. Ai cũng cảm nhận thấy nhiệm vụ linh nghiệm so với Tổ quốc đè nén song vai, gắng mức độ vượt qua lấy tài trí canh ty mức độ nằm trong đồng bào “trả” số nợ cùa tổ tiên, ông phụ vương tuy nhiên tôi đã “vay”, đang được nhận:

                                           Đất là điểm Chim về

                                           Nước là điểm Rồng ở

                                           Lạc Long Quân và Âu Cơ

                                           Đẻ đi ra đồng bào tớ nhập quấn trứng

                                           Những ai đó đã khuất, những ai bây giờ

                                           Yêu nhau và sinh con cái đẻ cái

                                           Gánh vác phần người chuồn trước nhằm lại

                                           Dặn tìm hiểu con cái con cháu chuyện mai sau

                                           Hằng năm ăn đâu thực hiện đâu

                                           Cũng biết cúi đầu lưu giữ ngàv giỗ Tổ..

                                                (Đất nước - Nguyễn Khoa Điểm)

        Khép lại đoạn thơ là một trong những tin nhắn gửi về đạo lí thực hiện người. “Sống là mang lại, đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình”. Trong văn cơ hội, “cho” là hiến đâng, hiến dâng, là đáp ứng. “Nhận” là thưởng thức. Trong cuộc sống thường ngày thời bình, lấy các giọt mồ hôi, lấy sức lực thực hiện đi ra nhiều của nả,. góp thêm phần thực hiện mang lại dân nhiều nước mạnh là “cho”. Thời kháng chiến, toàn bộ từng miền hậu phương đều thiên về chi phí tuyến, đua đua “thóc không hề thiếu một cân nặng, quân không hề thiếu một người”; hàng ngàn phái mạnh phái nữ thanh niên ào ào đi ra trận, quyết tâm “xẻ dọc Trường Sơn chuồn cứu giúp nước”. Hàng ngàn SV Ưu tú “xếp cây viết nghiên bám theo việc đao cung’’ nhằm võ thuật hóa giải miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Có biết bao đồng chí, đồng bào đang được “cho ", đang được “hiến dâng”, đang được “phục vụ”, đang được mất mát đề giành thành công. Nào ai đó đã đắn đo, là “chỉ nhận riêng rẽ mình”.

        Một chữ “cho” đơn sơ tuy nhiên tiềm ẩn biết bao đảm bảo chất lượng đẹp mắt. Lúc đói rét thì nhượng bộ cơm trắng sẻ áo. “lá lành lặn đùm lá rách”; khi thiến nàn thì công cộng sống lưng đấu cật, đồng cam nằm trong cực khổ. Vì ai ai cũng biết sinh sống đẹp mắt, đang được biết “cho” nhau tình thương, chia sẻ, tương thân mật tương ái. Có “cho”, với san sè, với đồng cảm vừa mới được sinh sống niềm hạnh phúc nhập tình người to lớn, trong tim đồng bào, đồng chí. Một chữ “cho" nhập bài xích thơ Bầm ơi của Tố Hữu ngợi ca tình quân dân cá nước, ngợi ca lòng u nước ta cứng cáp nhiều người còn nhớ:

                                           Bao bà cụ kể từ tâm thực hiện u,

                                           Yêu qúy con cái như đẻ con cái ra

                                           Cho con cái này áo, này vàng,

                                           Cho củi con cái sưởi, mang lại mái ấm con cái ngơi...

Vì biết “Sống là mang lại, đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình", nên ai ai cũng biết sinh sống đẹp mắt thực hiện tròn xoe nhiệm vụ công dân; sinh sống, làm việc, võ thuật vì thế sự tồn vong của dân tộc bản địa, sự bền vững và kiên cố của khu đất nước:

                                           Những người phu nhân lưu giữ ông xã còn canh ty mang lại Đất Nước những núi Vụng Phu

                                           Cặp phu nhân ông xã yêu thương nhau canh ty nên hòn Trống Mái

                                           Gót ngựa của Thánh Gióng trải qua còn trăm ao váy đầm nhằm lại

                                           Chín mươi chín con cái voi canh ty bản thân dựng khu đất Tổ Hùng Vương

                                           Những con cái Long ở lặng canh ty loại sông xanh rì thẳm

                                           Người học tập trò nghèo đói canh ty mang lại Đất Nước bản thân núi Bút non Nghiên...

                                                  (Đất Nước - Nguyễn Khoa Điềm)

Những chữ như: “góp nên”, “góp cho”, “góp mình”, “để lại” trong khúc thơ bên trên đã trải sáng sủa ngời một ý niệm sinh sống đẹp mắt, “sống là mang lại, đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình”. Đó là tình nhân ái, đức mất mát của quả đât nước ta nhập ngôi trường kì lịch sử hào hùng.

        Nhờ với truyền thống lâu đời cao đẹp mắt này mà dân chúng tớ kiêu hãnh về nước nhà Việt Nam:

                                           Ôi Đất Nước sau tư ngàn năm chuồn đâu tớ cũng thấy

                                           Những cuộc sống đang được hóa núi sông tớ.

        Bước sang trọng thế kỉ XXI, nước nhà tớ cải tiến và phát triển một cơ hội kì lạ bên trên con phố công nghiệp hóa và tân tiến hóa. Đoạn thơ bên trên phía trên của Tố Hữu vẫn còn đấy nhiều ý nghĩa sâu sắc thời sự mới mẻ mẻ, nhất là so với tuổi hạc trẻ con nước ta.

        Học xuất sắc, làm việc đảm bảo chất lượng vì thế sự nghiệp thay đổi nước nhà, vì thế dân nhiều, nước mạnh, xã hội vô tư, dân công ty, văn minh. Học xuất sắc, làm việc xuất sắc, tiến thủ quân nhập mặt mũi trận khoa học tập kinh nghiệm. Sống nhập làm việc tạo nên, sinh sống niềm hạnh phúc nhập tình nhân ái mênh mông.

        Hơn khi nào không còn, tuổi hạc trẻ con tất cả chúng ta mới mẻ thấy ngấm thía về tinh anh cảm, tư tưởng hàm chứa chấp nhập một vần thơ đẹp mắt, nhiều ý nghĩa:

                                           Lẽ này vay mượn tuy nhiên ko trả

                                           Sống là mang lại, đâu phải chỉ nhận riêng rẽ mình

Xem thêm: cung toả trầm hương tập 1

Xem những bài xích tìm hiểu thêm không giống bên trên đây:

Bài tìm hiểu thêm số 2

Loigiaihay.com