bước thật chậm về phía anh

buoc-that-cham-ve-phia-anh

Nguồn ảnh: Pinterest

“Mộng Linh, quản trị Cố gọi em vô vội vàng kìa!”

Bạn đang xem: bước thật chậm về phía anh

Trưởng chống Lý thế theo đòi tệp làm hồ sơ dày bên trên tay, vừa vặn thoát ra khỏi chống thao tác làm việc của Cố Tử Sâm vẫn hấp tấp chạy mọi chỗ mò mẫm Mộng Linh. Cô phát hiện ra khuôn mặt mũi nhăn nhó của chị ấy ấy thì biết vị quản trị cao cao bên trên thượng đang được nổi trận lôi đình rồi.

“Em biết rồi, em vô ngay lập tức trên đây.”

Mộng Linh mặt mũi buồn rời rợi, cúi thấp đầu, cút lướt qua quýt người trưởng chống Lý. Cách chân cô thoăn thoắt khuynh hướng về phía chống thao tác làm việc của Cố Tử Sâm, mặt mũi tay cần cô vẫn tồn tại thế điện thoại cảm ứng thông minh, gấp rút rằng với những người ở đầu thừng mặt mũi cơ một câu cuối:

“Nhớ che chở chất lượng tốt mang lại u nhé! Tan thực hiện chị tiếp tục mua sắm cơm trắng mang tới khám đa khoa.”

Mộng Linh sửa đổi âu phục mang lại ngay lập tức cộc, rồi mới nhất đẩy cửa ngõ cút vô. Cô cắm nhẹ nhõm đầu môi bên dưới, hai con mắt len lén ngước lên nom bóng hình người nam nhi đang được xoay sống lưng về phía bản thân. Cô nín thở, chứa chấp giờ gọi:

“Chủ tịch Cố, anh mang lại gọi tôi đem việc vội vàng gì sao?”

Cố Tử Sâm bất giác xoay người, góc nhìn hắn trở thành tối sầm, lộ rõ ràng sự hung hãn. Hắn thở hắt rời khỏi một khá, từng ngón tay miết chặt lên bạn dạng report nhưng mà Mộng Linh nộp khi sáng sủa, dứt khoát thế lên, ném mạnh xuống khu đất.

“Kiều Mộng Linh! Nếu cô cảm nhận thấy việc làm này thực hiện ko nổi nữa thì nộp đơn van lơn ngủ đi! Một bạn dạng report giản dị và đơn giản cần sửa cút sửa lại tận tía tứ phiên, trí nhớ cô đi dạo này nhằm cút đâu vậy hả?” Hắn nghiến răng kèn kẹt, từng lời nói thốt rời khỏi đều đem theo đòi sự chì phân tách, không ngừng nghỉ đay nghiến cô nàng nhỏ đang được đứng trước mặt mũi bản thân.

“Xin lỗi anh! Tối ni tôi tiếp tục về tái hiện lại, ngày mai tiếp tục gửi mang lại anh nhé!”

Trước sự tức phẫn uất của Cố Tử Sâm, Mộng Linh vẫn điềm tĩnh cúi người, nhặt bạn dạng report lên rồi nhàn hạ nhạt nhẽo rằng một câu van lơn lỗi. Hiện bên trên trí nhớ cô đang được rối bời, trọn vẹn không tồn tại tâm lý giành cãi với hắn.

Người nam nhi đang được đứng trước mặt mũi cô là Cố Tử Sâm, tía mươi tư tuổi hạc, quản trị tập đoàn lớn thời trang và năng động Cố thị. Con người hắn khá hủ lậu, lại cứng ngắc, khi nào là hắn mong muốn người không giống quy phục theo đòi ý bản thân. Mộng Linh thực hiện thư ký mang lại hắn vẫn tía năm rồi, tính cách Cố Tử Sâm thế nào là cô tất yếu hiểu rất rõ ràng. Vì thế từng phiên hắn ko vừa vặn ý điều gì, Mộng Linh đều im re nhận lỗi, tiếp sau đó tiếp tục mò mẫm cơ hội sửa lại mang lại hắn thỏa mãn nhu cầu.

Cô nhẫn nhục nhiều như thế, thiệt rời khỏi cũng vì thế đồng tiền!

Gia cảnh Mộng Linh túng khó khăn, phụ vương thất lạc từ thời điểm năm cô mươi tuổi hạc, u tảo tần nuôi nhị bà mẹ cô ăn học tập. Mộng Linh chất lượng tốt nghiệp ĐH tài chính có tiếng nội địa, với tấm vị loại cao tay. Ba năm trước đó, cô như mong muốn trúng tuyển chọn vô tập đoàn lớn Cố thị.

Mức bổng ở địa điểm thư ký quản trị Cố thị cao ngất ngưỡng, đồng nghĩa tương quan trách móc nhiệm nặng trĩu trăm bề. Cố Tử Sâm là loài người theo đòi mái ấm nghĩa tuyệt đối hoàn hảo, so với việc làm luôn luôn đòi hỏi vô cùng ko được xẩy ra sơ sót, còn nếu không, ắt chẳng được yên tĩnh thân ái với hắn.

Những người từng ứng tuyển chọn ở địa điểm này, mặc dù là nam giới hoặc phái nữ, không nhiều người hoàn toàn có thể chịu đựng nổi Cố Tử Sâm vượt lên trên tía mon. Mộng Linh là một trong những trong mỗi người rất hiếm trụ được lâu cho tới như thế.

“Ra ngoài! Sáng sớm ngày mai tôi ham muốn phát hiện ra một bạn dạng report tuyệt đối hoàn hảo đặt điều bên trên bàn, vị ko, tự động giác nộp đơn van lơn ngủ việc cút.”

Mộng Linh cúi xin chào hắn rồi tách ngoài văn chống quản trị. Cô hít một khá thiệt thâm thúy nhằm bình ổn định tâm lý, tiếp sau đó trở lại địa điểm thao tác làm việc của tôi.

Mấy ngày này, Mộng Linh ko thể để tâm vô việc gì, cũng vì thế u cô đang được bệnh trở nặng, cần thiết một số trong những chi phí rộng lớn nhằm chữa trị dịch. Mà vô thời hạn cộc, Mộng Linh biết xẻ đâu rời khỏi số chi phí rộng lớn như vậy?

Xem thêm: lời chúc mừng sinh nhật mẹ

Cô cũng ko thân ái thiết với rất nhiều người, tình nhân lại không ở gần, trọn vẹn ko thể nhờ cậy được gì.

Nghĩ cho tới nhưng mà Mộng Linh đem chút tủi thân ái trong thâm tâm, đi dạo này cô tất bật với việc làm, nên vô cùng hiếm khi gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho tất cả những người yêu thương. Anh tao lại càng vô tâm, ko lúc nào dữ thế chủ động liên hệ với cô trước.

Tan thực hiện, Mộng Linh hấp tấp chạy cút mua sắm cơm trắng tối mang lại em trai ở một cửa hàng mặt mũi lối. Bản thân ái cô chỉ mua sắm tăng một chiếc bánh bao ăn mang lại hứng đói. Sau cơ, Mộng Linh kế tiếp đón xe cộ buýt, cho tới khám đa khoa nhằm che chở mang lại u.

“Gia Huy, em bữa tối kết thúc rồi về mái ấm cút.”

“Không,1 mình em ở trên đây với u được rồi. Chị cứ về mái ấm nghỉ dưỡng cút.”

Gia Huy là em trai của Mộng Linh, trong năm này còn là một học viên cuối cấp cho. Gia Huy chuẩn bị ganh đua ĐH, cô thiệt sự ko nỡ nom cậu ngủ học tập vô khám đa khoa che chở mang lại u nhưng mà thực hiện tác động cho tới việc thi tuyển. Mộng Linh đang được mò mẫm tìm tòi bảo kiểu, vẫn ko thấy ai tương thích.

“Em ở trên đây một ngày dài vẫn mệt mỏi lắm rồi, về mái ấm ngủ mang lại tự do thoải mái.” Cô rắn rỏi rằng.

Gia Huy vẫn ko chịu đựng nghe theo đòi, cậu đâu thể nhằm chị gái bản thân đi làm việc mệt mỏi một ngày dài về còn cần thức khuya che chở mang lại u.

“Ngày mai em ko cần đến lớp, cứ nhằm em ở trên đây cút.”

Đúng thời điểm hiện nay, Cầm Liên - u của cô ấy tỉnh dậy. Mộng Linh không thích bà phát hiện ra nhị bà mẹ giành cãi nên ngừng lại, khẽ gật đầu đồng ý với Gia Huy.

Cô đút mang lại Cầm Liên một ít sữa, bao nhiêu ngày này bà dường như không ăn được gì rồi, thể trạng vẫn yếu ớt cút thật nhiều. Mẹ cô cần thiết phẫu thuật ghép thận, qua quýt chẩn đoán biểu hiện sức mạnh, bác bỏ sĩ rằng ca phẫu thuật này hoàn toàn có thể khá phức tạp, ngân sách dự trù khoảng tầm rộng lớn năm trăm triệu đồng.

“Đi thực hiện về đem mệt mỏi không? Sao con cái ko về mái ấm nghỉ dưỡng mang lại khỏe mạnh, còn vô trên đây thực hiện gì?” Cầm Liên thân thiết thăm nom phụ nữ.

Mộng Linh tóm lấy tay u, ko biết nên rằng lời nói nào là. Nhìn u cô tiều tụy như thế, cô xúc động ham muốn nhảy khóc. Chỉ là đang được ở trước mặt mũi bà, Mộng Linh luôn luôn phải cố gắng trầm trồ mạnh mẽ và uy lực.

“Mẹ, con cái chắc chắn tiếp tục gom đầy đủ chi phí mang lại u thực hiện phẫu thuật.”

Cầm Liên ko rằng gì, lòng đôi mắt bà ươn ướt sũng nước. Bà biết Mộng Linh đi làm việc vô cùng rất đau đớn nhằm mò mẫm chi phí hồi hộp mang lại mái ấm gia đình trong vòng thời hạn trở ngại này. Bà ko mong muốn gì nhiều, chỉ muốn nhị người con của tôi bình an, sinh sống thiệt hạnh phúc.

“Mẹ bảo này, nếu như ngân sách quá cao, Hay những tất cả chúng ta ko thực hiện phẫu thuật nữa. Dù sao khủng hoảng cũng ko nhỏ…”

Xem thêm: cách lấy lại zalo trên điện thoại

Mộng Linh rung lắc đầu ko chịu đựng, đem thế nào là thì cô cũng cần nghĩ về cơ hội mò mẫm chi phí cứu vãn u. Cô ôm siết lấy bà yên ủi, rằng Cầm Liên cần tin tưởng tưởng bản thân.

“Mẹ cứ tin tưởng ở con cái. Chờ sau khoản thời gian phẫu thuật thành công xuất sắc, u chắc chắn tiếp tục khỏe mạnh lại.”

Đọc Truyện