bài thơ về quê hương ngắn

(VOH) – Những bài xích thơ lục chén về quê nhà luôn luôn tiềm ẩn tình thương thương cảm, thật tình nhất của những người con cái xa cách xứ nhắn gửi về điểm ‘chôn rau củ tách rốn”, điểm tuy nhiên trái khoáy tim ko khi nào không còn thương nhớ.

Mục lục

Bạn đang xem: bài thơ về quê hương ngắn

  1. Những bài xích thơ lục chén về quê hương
    1. Bài thơ Miền quê – người sáng tác Đức Trung
    2. Bài thơ Yêu lắm quê nhà – người sáng tác Hoàng Thanh Tâm
    3. Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Nguyễn Đình Huân
    4. Bài thơ Quê mùi hương nỗi ghi nhớ - người sáng tác Hoàng Thanh Tâm
    5. Bài thơ Tình quê – người sáng tác Hoa Lục Bình
    6. Bài thơ Quê mùi hương qua quýt tiếng u kể - người sáng tác Công Vinh
    7. Bài thơ Lưng tựa bến quê – người sáng tác Toàn Tâm Hòa
    8. Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Đức Trung
    9. Bài thơ Quê mùi hương thanh Bình – người sáng tác Lãng Du Khách
    10. Bài thơ Quê mùi hương tôi – người sáng tác Ta Vẫn Trong Ta
    11. Bài thơ Nỗi ghi nhớ quê nhà – người sáng tác Quốc Phương
    12. Bài thơ Quê mùi hương yêu thương lốt – người sáng tác Quê Nhà
  2. Thơ lục chén về quê nhà ngắn
    1. Bài thơ Chiều quê – người sáng tác Chữ Văn Hòa
    2. Bài thơ Bức giành quê – người sáng tác Hà Thu
    3. Bài thơ Quê ơi – người sáng tác Châu Lê
    4. Bài thơ quê nhà – người sáng tác Sinh Hoàng
    5. Bài thơ Về thôn – người sáng tác Phạm Hương Giang
    6. Bài thơ Xuân quê nhà – người sáng tác Vũ Hải Thê
    7. Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Phan Thị Hạnh
    8. Bài thơ Một thông thoáng quê nhà – người sáng tác lê Trung Nghĩa
  3. Những bài xích thơ lục chén về quê nhà chưa chắc chắn tác giả
    1. Thơ lục chén về quê nhà số 1
    2. Thơ lục chén về quê nhà số 2
    3. Thơ lục chén về quê nhà số 3
    4. Thơ lục chén về quê nhà số 4
    5. Thơ lục chén về quê nhà số 5
    6. Thơ lục chén về quê nhà số 6

Quê mùi hương là vùng có một không hai tuy nhiên tất cả chúng ta ko đo kiểm đếm bởi vì khoảng cách địa lý, ko khi nào cảm nhận thấy xa cách xôi, mặc dù tiếp cận gốc đại dương chân mây đều mong muốn ngày được quay trở lại. Không chỉ in đậm vô tâm cẩn từng người, hình hình họa quê nhà cũng khá được in lốt đượm đà trong mỗi bài xích thơ ca và văn học tập.

Đặc biệt, những vần thơ lục chén về quê nhà luôn luôn tiềm ẩn biết từng nào xúc cảm ngọt ngào khiến cho mặc dù ra đi cho tới bao nhiêu lòng tớ vẫn khuynh hướng về xuất xứ, về những điều tươi tỉnh đẹp tuyệt vời nhất.

1. Những bài xích thơ lục chén về quê hương

Quê mùi hương trong những kí ức tất cả chúng ta là điểm gắn sát với tuổi tác thơ, là điểm với những bữa cơm trắng thanh bạch vẫn tiêu hóa lành lặn, là điểm thân phụ u tiếp tục vất vả nhằm nuôi tớ lớn khôn, là điểm với những người dân thân thuộc yêu thương của tớ đang được khăng khít và sinh sinh sống. Và từng bài xích thơ lục chén về quê nhà tiếp sau đây đó là nỗi niềm tây của người sáng tác cũng chính là nỗi niềm công cộng của toàn bộ những người dân con cái xa cách quê.

1.1 Bài thơ Miền quê – người sáng tác Đức Trung

Tôi âm thầm ghi nhớ một miền quê
Ước mơ thăm hỏi lại quay trở lại tuổi tác thơ
Đồng xanh lơ cất cánh lả cánh cò
Hương sen lan ngát ảo tưởng những chiều

Vi vu dông tố thổi sáo diều
Bóng ai như bóng u yêu thương đang được chờ?
Dòng sông, bến nước, con cái đò
Có người lữ khách hàng mặt mày bờ ngừng chân

Xa xa cách vọng giờ chuông ngân
Bờ tre cuối thôn vô ngần giờ chim
Tuổi thơ thích chạy trốn tìm
Cây nhiều giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi ghi nhớ mãi miền quê
Trong tim luôn luôn nhắc quay trở lại ngày xưa…

1.2 Bài thơ Yêu lắm quê nhà – người sáng tác Hoàng Thanh Tâm

Em yêu thương từng sợi nắng và nóng cong
Bức giành thủy khoác loại sông con cái đò
Em yêu thương chao liệng cánh cò
Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu thương sương nhà bếp vương vãi vương
Xám màu sắc cái lá bao nhiêu tầng mây cao
Em yêu thương mong ước đầy đủ màu
Cầu vồng ẩn hiện nay mưa rào vừa vặn qua

Em yêu thương câu hát ơi à
Mồ hôi thân phụ u đậm tuy nhiên sớm trưa
Em yêu thương cánh võng đong đưa
Cánh diều no dông tố chiều ko mong muốn về

Đàn trâu thư thả đàng đê
Chon von lá hát vọng về cỏ lau
Trăng lên lốm đốm phân tử sao
Gió sông rời rợi hoa màu sắc thiên nhiên

Em cút cuối khu đất nằm trong miền
Yêu quê yêu thương khu đất gắn sát bước đi.

1.3 Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Nguyễn Đình Huân

Quê mùi hương là 1 giờ ve
Lời ru của u trưa hè à ơi
Dòng sông con cái nước ăm ắp vơi
Quê mùi hương là 1 góc trời tuổi tác thơ

Quê mùi hương ngày ấy như mơ
Tôi là dương vật khờ xứng đáng yêu
Quê mùi hương là giờ sáo diều
Là cánh cò Trắng chiều chiều chân đê

Quê mùi hương là phiên chợ quê
Chợ trưa hy vọng u đem về bánh đa
Quê mùi hương là 1 giờ gà
Bình minh gáy sáng sủa ngân nga thôn làng

Quê mùi hương là cánh đồng vàng
Hương thơm ngát lúa chín mênh đem trời chiều
Quê mùi hương là dáng vẻ u yêu
Áo nâu nón lá ngây ngất cút về

Quê mùi hương nhắc cho tới ghi nhớ ghê
Ai ra đi cũng hy vọng về vùng xưa
Quê mùi hương là những cơn mưa
Quê mùi hương là những mặt hàng dừa ven kinh

Quê mùi hương đem nặng trĩu nghĩa tình
Quê mùi hương tôi tê liệt đẹp mắt xinh tuyệt vời
Quê mùi hương tớ này là nơi
Chôn rau củ tách rốn người ơi ghi nhớ về.

tho-luc-bat-ve-que-huong-voh-0

1.4 Bài thơ Quê mùi hương nỗi ghi nhớ - người sáng tác Hoàng Thanh Tâm

Trở về mò mẫm cái ngôi nhà quê
Tìm hình bóng u bộn bề nắng và nóng mưa
Tìm nắng và nóng xuyên ngọn cây dừa
Tìm mùi hương mạ mới mẻ dông tố lùa thơm ngát tho
Tìm đàn trâu với con cái đò
Áo bà ba mẹ câu hò bên trên sông
Nón lá nghiêng nắng và nóng nước ròng
Miền quê vất vả con cái còng con cái cua
Lục bình tím tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua cái chèo
Khói lên cháy nhà bếp ngôi nhà nghèo
Con gà viên tác con cái mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ mỉm cười chân quê
Cánh cò Trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ tứ phía thiên nhiên
Đậm đà ký ức phú duyên
Xương thân phụ huyết u vơi hiền khô ca dao
Con mặc dù biền biệt phương nào
Quê mùi hương một dạ dạt dào khó khăn nhạt.

1.5 Bài thơ Tình quê – người sáng tác Hoa Lục Bình

Chiều lặn nắng và nóng trượt triền đê
Mục đồng thư thả trở về sống lưng trâu
Dòng sông xanh lơ ngắt một màu
Một đàn cò Trắng kể từ đâu cất cánh về

Bình yên ổn một chiều tối quê
Khói đồng phủ rộng tối về vắng ngắt tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê dịu dàng trong sạch biết bao

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người đoạn việc gọi nhau rời khỏi về
Giờ phía trên tối đã và đang về
Thoảng đâu vô dông tố tóc thề thốt thơm ngát hương

Bình minh một sớm thong manh sương
Đàn trâu nhai với ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò cất cánh lạc vô thơ
Làm cho tới tôi mãi ngơ ngẩn thân thuộc đồng

Con đò ở bên dưới bến sông
Hình như nó cũng trông mong một người
Người người sẩy rả phát biểu cười
Đồng xanh lơ chén ngát thơm ngát hương thơm mạ non

Tình quê một dạ sắc son
Ở điểm trở thành thị em còn ghi nhớ không
Con đò bến cũ đợi mong
Hôm nào là anh cũng đợi nhìn em về.

1.6 Bài thơ Quê mùi hương qua quýt tiếng u kể - người sáng tác Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,
Quê mùi hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.
Bình yên ổn những mái giành bao phủ,
Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê mùi hương nhị tiếng dịu dàng,
Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng vô con cái.
Làm trai, chữ hiếu ko tròn
Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt rộng lớn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,
Quê mùi hương của Mẹ, đã rộng lớn mươi đời.
Sông Thu, một thuở thiếu thời,
Chiến giành, Mẹ phải xa cách rời quê nhà.

Miền trung chín nhớ, mười thương
Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.
Sông Thu mặt mày lỡ, mặt mày bồi
Quê mùi hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con ko về lại quê nhà,
Nên đâu biết được, đường xa cách hoặc gần?
Lòng con cái day dứt, băn khoăn
Nữa đời tóc đã trộn dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hương
Để coi Vĩnh Điện, An Tường là đâu?
Sông Thu xanh lơ thẫm một màu
Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nống tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên ổn nằm
Lấy ai dìu dắt về thăm hỏi quê nhà
Đời con cái rồi cũng sẽ qua quýt,
Quê mùi hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê mùi hương đẹp tựa vần thơ
Sông Thu với những bến bờ thương cảm.
Dù cho tới xa cách cách dặm trường,
Lòng con cái vẫn mãi vấn vương vãi Thu Bồn…

1.7 Bài thơ Lưng tựa bến quê – người sáng tác Toàn Tâm Hòa

Ta về sống lưng tựa chiều nghiêng
Thả hồn bám theo những bình yên ổn lạ thường
Bao năm xuôi ngược dặm đường
Nay về gom những thương cảm đong đầy

Đồng xanh lơ trực tiếp cánh cò bay
Dòng sông quê vẫn nặng trĩu ăm ắp phù sa
Sáo diều vi vút ngân nga
Bao nhiêu âm điệu thiết thả ham mê hồn

Ta ngồi nhìn nhìn hoàng hôn
Mà lòng sao cứ ngay ngáy xuyến xao
Hương đồng dông tố nội ngọt ngào
Nhà ai sương nhà bếp quấn vào… chiều mơ!

Ta về mò mẫm khúc ầu ơ
Ca dao của u, ngày thơ xa cách rồi
Bước chân bổi hổi bồi hồi
Đếm từng kỷ niệm xa cách xôi hiện nay về

Ta về sống lưng tựa bến quê
Mơ màng trong mỗi vuốt ve lốt yêu
Lưng còng dáng vẻ u liêu xiêu
Nghiêng bám theo bóng nắng và nóng cuối chiều mỏng tanh manh

Ta về mặt mày cái ngôi nhà tranh
Thấy bao ký ức vờn xung quanh mặt mày mình
Bữa cơm trắng êm ấm gia đình
Tựa vô lòng u lặng nhìn xao xuyến.

1.8 Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Đức Trung

Quê mùi hương xa cách cơ hội phương trời
Nỗi buồn thương ghi nhớ ăm ắp vơi trong tim.
Đêm ngày không còn ghi nhớ lại mong
Hướng về quê u ròng rã ròng lệ rơi..!

Nhớ chiều rời khỏi nhìn đại dương khơi
Cánh buồm bám theo dông tố về xứ sở nào?
Quê mùi hương nhị giờ ngọt ngào
Đường xa cách vạn dặm ói nao ghi nhớ âm thầm.

Mẹ thân phụ xa cách cơ hội bao năm
Ban ngày thương ghi nhớ, tối ở nằm mê.
Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dào
Vẫn còn ăm ắp ắp xuyến xao tâm trạng.

Nhớ quê bụng dạ bể chồn
Mỗi lượt nhìn ngắm hoàng hôn… xa cách ngôi nhà.
Quê mùi hương – nhị giờ thiết tha
Còn in ký ức đượm đà yêu thương thương…

Tuổi thơ cắp sách cho tới trường
Lớn lên cút từng tứ phương chân mây.
Nhớ về quê u yêu thương ơi!
Bâng khuâng lại thấy bổi hổi vô tim.

1.9 Bài thơ Quê mùi hương thanh Bình – người sáng tác Lãng Du Khách

Cảnh quê mộc mạc khiêm nhường
Mà sao quá đỗi ngọt ngào với đời
Trưa hè vọng giờ ru hời
Đong ăm ắp yêu quý vô tiếng u ru

Chiều lặn giờ sáo vi vu
Mênh đem trời khu đất lãng du thanh bình
Người quê mộc mạc chân tình
Cùng nhau đùm quấn không còn bản thân đói no

Đồng quê mỏi chảy cánh cò
Cho tớ phân tử gạo thơm ngát tho nuôi người
Dân quê rực rỡ nụ cười
Yêu thương đùm quấn lòng người thiện chân

Xem thêm: con khỉ tiếng anh là gì

Bản tính vốn liếng cực kỳ thường xuyên cần
Hăng say làm việc gian trá truân chẳng sờn
Cùng nhau kiến tạo giang sơn
Để cho tới cuộc sống đời thường đẹp lung linh hơn với đời

Cảnh quê xanh lơ thắm tuyệt vời
Thân thương khăng khít với đời dân quê
Bình dị vẫn đam mê
Đó là xứ sở tớ về ai ơi.

1.10 Bài thơ Quê mùi hương tôi – người sáng tác Ta Vẫn Trong Ta

Quê mùi hương đẹp mắt mãi vô tôi
Bóng dừa phủ non chiều ngồi nhìn sông
Làng tôi xanh lơ thẳm cánh đồng
Trong tôi mãi ghi nhớ nghề nghiệp nông ghép cày

Quê mùi hương rợp kín mặt hàng cây
Ngọt thơm ngát mùa lúa thực hiện say lòng người
Cho tôi tuổi tác nhỏ nhắn đẹp mắt tươi
Ầu ơ tiếng Mẹ nụ mỉm cười của Cha

Quê mùi hương tràn trề đậm đà
Nuôi tôi lớn khôn thiết thả đượm tình
Cánh cò chao lượn đẹp mắt xinh
Nhớ ngày xua bắt gọi bản thân í ơi

Quê mùi hương đẹp mắt mãi ngàn đời
Dù xa cách ngàn dặm. là điểm mò mẫm về
Đàn trâu ăn cỏ bờ đê
Cánh diều no dông tố đẹp mắt ham mê ngày nào

Quê mùi hương ngày đầu năm xôn xao
Bánh chưng gừng mứt ngọt ngào và lắng đọng như em
Giờ phía trên nhắc tới chợt thèm
Cho tôi toàn bộ rét êm đềm cuộc sống.

tho-luc-bat-ve-que-huong-voh-1

1.11 Bài thơ Nỗi ghi nhớ quê nhà – người sáng tác Quốc Phương

Đi đâu cũng ghi nhớ quê nhà
Sân đình giếng nước cây nhiều trước chùa
Chợ phiên sống động phân phối mua
Đường thôn tấp nập sớm trưa cút về

Chiều chiều nắng và nóng nhạt nhẽo triền đê
Có thói với lề lũ trẻ em chăn trâu
Thả diều tấn công trận hồi lâu
Rủ nhau tắm non bên dưới cầu thủy nông

Đầu thôn trải rộng lớn cánh đồng
Màu xanh lơ cây lúa ghép trồng chất lượng tốt tươi
Ao thôn rộn ràng phát biểu cười
Mấy cô gánh nước với những người cút ngang

Nhớ quê nỗi ghi nhớ mơ màng
Phong sương nên cần xa cách thôn thực hiện ăn
Giờ phía trên tiếp tục tách khó khăn khăn
Cùng nhau tớ rủ thường niên tớ về.

1.12 Bài thơ Quê mùi hương yêu thương lốt – người sáng tác Quê Nhà

Quê mùi hương là u, là cha
Quê mùi hương nâng từng bước tớ đầu đời
Chao nghiêng cánh võng … ầu ơi
Tương cà, rau củ muống … ngọt tiếng u ru

Quê mùi hương là những chiều thu
Hương cau ngan ngát , chim gù … bâng khuâng
Quê mùi hương là những lốt chân
Oằn sống lưng thân phụ cõng đồng sát, ruộng xa

Dòng sữa u ngọt nuôi ta
Chắt chiu đắng cay, đậm tuy nhiên sớm tối …
Dõi bám theo từng bước tớ đi
Vòng tay ôm ấp những Lúc trở trời

Nặng lòng yêu thương lắm quê ơi
Dẫu cút cuối khu đất, nằm trong trời … chẳng quên !

Xem thêm: 
100 câu ca dao, châm ngôn, trở thành ngữ về quê nhà, non sông, trái đất Việt Nam
8 bài xích thơ 4 chữ về quê nhà vẽ nên tranh ảnh nông thôn bình dị
Top những lời nói hoặc về quê hương đong ăm ắp tình cảm

2. Thơ lục chén về quê nhà ngắn

Những ai từng sinh rời khỏi và vững mạnh ở vùng nông thôn sẽ không còn khi nào quên được những ký ức tuổi tác thơ tiếp tục với. Để mặc dầu bao năm bao mon trải qua thì hình hình họa nông thôn cứ ngọt ngào hiện thị lên lung linh như xứ sở gửi xúc cảm lối cũ trở lại.

2.1 Bài thơ Chiều quê – người sáng tác Chữ Văn Hòa

Chiều quê nhà lúa thơm ngát nồng
Hoàng hít trả nắng và nóng bên trên sinh sống ráng chiều
Nhìn đàn trẻ em thân thuộc yêu
Hồn nhiên thả những cánh diều tuổi tác thơ
Từng đàn trườn bước nhởn nhơ
Đủng đà thủng thỉnh mặt mày bờ tre xanh
Môi ngôi trường cuộc sống đời thường vô lành
Chiều quê là 1 tranh ảnh yên ổn bình.

2.2 Bài thơ Bức giành quê – người sáng tác Hà Thu

Quê mùi hương đẹp mắt mãi vô tôi
Dòng sông mặt mày tở mặt mày bồi uốn nắn quanh
Cánh cò cất cánh lượn chòng chành
Đàn bê gặm cỏ đồng xanh lơ mượt mà

Sáo diều vô dông tố ngân nga
Bình yên ổn thanh đạm chan hòa yêu thương thương
Bức giành đẹp mắt tựa thiên đường
Hồn thơ trỗi dậy nặng trĩu vương vãi tình nghĩa.

2.3 Bài thơ Quê ơi – người sáng tác Châu Lê

Quê túng bấn nuôi rộng lớn khôn ngoan tôi
Chang chang nắng và nóng đỏ tía ngày ngồi sống lưng trâu
Vui nằm trong ruộng lúa đồng sâu
Bạn bè trang lứa xanh lơ đầu thuở xưa…

Thương thân phụ cấy cày chiều mưa
Thương u tảo tần giữa trưa ngoài đồng
Nhọc nhằn cái cực khổ nghề nghiệp nông
Chạnh lòng con cái viết lách ghi nhớ hy vọng quê bản thân.

2.4 Bài thơ quê nhà – người sáng tác Sinh Hoàng

Quê mùi hương mưa nắng và nóng nhị mùa
Có loại sông nhỏ mặt hàng dừa xanh lơ xanh
Quê túng bấn vách khu đất cái tranh
Chiếc xuồng tía lá tối trăng bến ngoài

Ngọt bùi no đầy đủ sắn khoai
Dẽo thơm ngát phân tử gạo nuôi ai nên người
Cây lành lặn trái khoáy ngọt xanh lơ tươi
Má hồng môi thắm tỏa sáng gái quê

Ai cút van ghi nhớ trở về
Lúa mùa duyên thắm, tình quê dạt dào
Quê mùi hương nhị giờ ngọt ngào
Quê mùi hương yêu thương lốt xung khắc vô vào tim.

tho-luc-bat-ve-que-huong-voh-2

2.5 Bài thơ Về thôn – người sáng tác Phạm Hương Giang

Về thôn cút dọc triền đê
Mùi thơm ngát lúa chín mùi hương quê ngọt ngào
Say cảnh mặt mày trời lên cao
Dừng chân nằm trong bước táp vào giã cây
Gió đồng thanh non hây hây
Cò Trắng cất cánh lả tràn trề nằm mê mơ
Phong cảnh quan cho tới thẫn thơ
Để người xa cách xứ ngơ ngẩn ghi nhớ ngôi nhà.

2.6 Bài thơ Xuân quê nhà – người sáng tác Vũ Hải Thê

Cánh cò mải miết đồng xanh
Ngỡ ngàng ai vẽ tranh ảnh quê nhà
Cánh đồng lẹo vá hôm qua
Hôm ni bên dưới nắng và nóng chan hòa máy reo

Con mương nổi nước vô veo
Đường vui sướng rộng lớn cởi nghèo đói lùi xa
Vi vu giờ sáo ngân nga
Xôn xao câu hát trăng lặn đợi ai

Nhịp cầu nghiêng bóng nối dài
Trúc xanh lơ hứa hẹn với vàng Mai bước cùng…
Xe hoa náo nức lượn vòng
Hôm ni ngõ nhỏ pháo hồng tung bay!

2.7 Bài thơ Quê mùi hương – người sáng tác Phan Thị Hạnh

Chim còn tồn tại tổ với tông
Người sao chẳng ghi nhớ nước non gốc nguồn
Quê mùi hương xa cách cơ hội thấy buồn
Lời ru điệu hát hãy còn vô tâm

Hái dâu vất vả chăn tằm
Nhả tơ óng mượt trăng rằm ước ao
Lũy tre bến nước cầu ao
Nhớ hoài đối đáp ca dao tâm tình

Yêu sao giọt nắng và nóng lung linh
Áo lâu năm thả thướt tươi tỉnh xinh vơi hiền
Thương luôn luôn giọng cả tía miền
Đều đem âm sắc nỗi niềm thương cảm.

2.8 Bài thơ Một thông thoáng quê nhà – người sáng tác lê Trung Nghĩa

Có cần Miền Tây cho tới tôi gửi
Những ngày thơ ấu cạnh loại sông
Bên bờ thôn bè ven con cái sóng
Giữa dòng….khi lắc….6 bình trôi

Tàu ghe liệng quá cút thôi
Chạy cho tới de lui….cũng ủi nhầm
Chiều xuống nắng và nóng dần dần buông màu sắc sẫm
Ký ức tuôn về thông thoáng quê nhà.

Xem thêm:
Những bài xích thơ về nỗi ghi nhớ vô tình thương, thơ về nỗi ghi nhớ quê hương
Những bài xích thơ lục chén cụt hoặc nhất về quê nhà, tình thương, gia đình
Tuyển tập luyện câu thơ về nông thôn yên ổn bình hoặc và thật tình nhất

3. Những bài xích thơ lục chén về quê nhà chưa chắc chắn tác giả

Khi ghi nhớ về quê nhà, người tớ thông thường nghĩ về tức thì cho tới dòng sông nước xanh lè, hoặc hàng tre rì rào lắc bản thân vô dông tố chiều, thỉnh thoảng là ánh trăng lửng lơ bên trên cái hiên ngôi nhà, hoặc cánh đồng lúa ngút ngàn đang được trĩu nặng trĩu phân tử,.... Đọc những bài xích thơ lục chén nói đến quê nhà tại đây nhằm nằm trong ngẫm lại những điều xưa cũ vô ký ức.

3.1 Thơ lục chén về quê nhà số 1

Ai tuy nhiên chẳng ghi nhớ về quê
Tuổi thơ mãi mãi vuốt ve đời ta
Quê mùi hương nghĩa tình bao la
Tình quê mộc mạc đượm đà rét êm!

3.2 Thơ lục chén về quê nhà số 2

Tuổi thơ nhị giờ nằm mê mơ
Quê mùi hương nhị giờ ầu ơ nghĩa tình
Nơi tuy nhiên tớ và được sinh
Nuôi tớ lớn khôn giờ bản thân cất cánh đi
Những ngọt nước đôi mắt phân tách ly
Giờ như còn tê liệt phân kỳ ghi nhớ nhung.

3.3 Thơ lục chén về quê nhà số 3

Xa quê mặc dù tiếp tục bao năm
Nhưng lòng tớ vẫn bâng khuâng ghi nhớ về
Quê mùi hương tớ tê liệt thôn quê
Cánh đồng lúa chất lượng tốt, nương trà thiệt xanh
Những lượt tắt nước tối trăng
Những chiều đập lúa ngoài Sảnh vui sướng đùa
Những ngày thực hiện cỏ lúa mùa
Làng quê dịu dàng như vừa vặn hội xuân
Đâu phía trên giờ hát vô ngần
Đội văn nghệ xã tập luyện Sảnh kho làng
Lời ca giờ hát vơi dàng
Quê mùi hương tớ tiếp tục càng ngày càng thay đổi thay
Bây giờ ghi nhớ lại ai ơi
Những thời trước tê liệt, 1 thời tiếp tục qua quýt.

3.4 Thơ lục chén về quê nhà số 4

Quê mùi hương biết bao nhiêu thân thuộc thương
Xa từng nào bấy vương vấn trong tim,
Nhớ cầu tre nhỏ cong cong,
Nhớ loại sông Đáy chạy xung quanh thôn thôn,
Nhớ cánh đồng lúa xuộm vàng
Nhớ bờ bông bụt mặt mày mặt hàng rào tê liệt,
Nhờ bè chúng ta phút sẻ chia
Từng củ khoai nướng, từng viên kẹo hồng,
Nhớ thân phụ cuốc khu đất mặt mày đồng
Nhớ u gánh lúa rộp phồng song vai,
Quê mùi hương một nắng và nóng nhị sương
Dù thả phương vẫn thương nhớ quê ngôi nhà.

tho-luc-bat-ve-que-huong-voh-3

3.5 Thơ lục chén về quê nhà số 5

Tóc lâu năm em xõa ngang vai
Bóng quê nhà sụp dặm lâu năm phía sau
Bến sông đợi một nhịp cầu
Thênh thang đồng lúa một màu sắc ngát xanh

Yêu quê tình mãi ngọt lành
Du dương khúc hát thanh thản ngân nga
Điệu hò xứ Huế vang xa
Gửi tình em với quê ngôi nhà đợi mong

Hè lịch sự Phượng trổ sắc hồng
Người ơi ước hứa hẹn tình nồng ko phai!

3.6 Thơ lục chén về quê nhà số 6

Người cút tiếp tục bao nhiêu phú mùa
Mộng trăng sáng sủa tỏ ai mua sắm nửa vầng
Gieo vần gửi đám tre măng
À ơi trưa sớm bao nhiêu tầng mây treo

Mạ non tuổi tác tím sống lưng đèo
Tìm cung đàn cũ tớ leo dông tố đùa
Mái chèo tình ái van mua
Nợ tăng 1/2 phú mùa trôi qua

Tóc mây Trắng nửa cái nhà
Ơ ầu mò mẫm lại tuổi tác hoa tiếp tục tràn
Lối về tím rụng hoa xoan
Tím xưa heo hắt dựa mùng sương khuya

Xem thêm: câu phức trong tiếng anh

Quê mùi hương ai xa cách tuy nhiên ko ghi nhớ, không thích về thăm hỏi lại, bởi vì quê nhà gắn sát với bao kỷ niệm ngọt ngào, gũi sát với tuổi tác thơ dại của từng người. Đọc những vần thơ lục chén về quê nhà tất cả chúng ta lại càng cảm biến rõ nét hơn thế nữa những ngọt ngào và lắng đọng, thương cảm về miền quê yêu thương lốt.

Sưu tầm

Nguồn ảnh: Internet