kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn

Lựa lựa chọn câu nhằm coi điều giải thời gian nhanh hơn

Dàn ý

Bạn đang xem: kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn

1. Mở bài

- Đặt vấn đề: Để phát triển thành một người con cái ngoan ngoãn, trò đảm bảo chất lượng em tiếp tục rút kinh nghiệm tay nghề kể từ một trong những phiên vướng lỗi, vô tê liệt mang trong mình một phiên em tiếp tục vướng điểm yếu khiến cho thầy, thầy giáo buồn;

- Giới thiệu một cơ hội bao quát về việc việc: Đó là phiên em vướng điểm yếu gì?

- Lần vướng điểm yếu này đã nhằm lại một bài học kinh nghiệm rộng lớn vô em.

2. Thân bài

a. Giới thiệu vài ba đường nét về phiên bản thân:

Những Điểm sáng đem tương quan cho tới việc em vướng điểm yếu (chẳng hạn, em vướng lỗi chép bài bác chúng ta thì nên cần bao quát những đường nét về học tập lực của em, nhất là kỹ năng học tập môn tuy nhiên em chép bài bác của bạn).

b. Hoàn cảnh của vụ việc đó:

Nhà ngôi trường tổ chức triển khai một cuộc ganh đua sáng sủa tác, những thầy thầy giáo và đồng chí vô cùng kì vọng vô em/lớp em đem bài bác đánh giá đột xuất tuy nhiên ngày hôm trước em ko học tập bài bác...

c. Tình huống kéo đến hành vi sai ngược của em:

Em tiếp tục viết lách rất nhiều lần, nhiều bài bác tuy nhiên thầy giáo đều nhấp lên xuống đầu rằng ko đạt đòi hỏi / em khổ đau cố lưu giữ lại những kỹ năng và kiến thức cũ tuy nhiên ko thể nào là lưu giữ được, chúng ta mải thực hiện bài bác, thầy cô tin cậy tưởng nên ko coi coi nghiêm ngặt lắm,...

d. Diễn biến hóa hành vi sai ngược của em:

Chép lại thơ, văn từ là một tờ báo rồi đề thương hiệu bản thân / nhờ anh, chị sáng sủa tác canh ty rồi đề thương hiệu mình; chép bài bác chúng ta / xoay cóp bài bác kể từ sách, vở,...

e. Thầy thầy giáo tiếp tục vạc hình thành điểm yếu của em ra làm sao và nhắc nhở, chỉ bảo em rời khỏi sao?

Xem thêm: câu chuyện cóc kiện trời

f. Kết thúc: Em đã nhận được lỗi và thay thế tội trạng của tôi như vậy nào?

3. Kết bài

- Sự việc này đã theo dõi xuyên suốt em trong thời điểm tiếp sau đó ra làm sao và nó đã hỗ trợ em nhìn thấy điều gì về cuộc sống đời thường, về việc học hành và tầm quan trọng của thầy cô.

- Bài học tập em rút rời khỏi cho tới cuộc sống đời thường của mình?

Bài mẫu

Bài xem thêm số 1

        Trong cuộc sống đời thường, từng tất cả chúng ta quá nhiều phiên vướng lỗi tuy nhiên đem những tội trạng làm nên rời khỏi ko lúc nào tất cả chúng ta quên được. Bây giờ, cứ từng phiên lưu giữ cho tới thầy giáo dạy dỗ văn năm lớp bảy, tôi lại thấy trong tâm bản thân day dứt vì như thế tiếp tục vô lễ với cô.

       Tôi vốn liếng là 1 trong đứa con trẻ xấu số nhất bên trên đời - tôi luôn luôn suy nghĩ về phiên bản thân thiện bản thân như thế. Mẹ tôi sinh rời khỏi tôi tuy nhiên tôi không tồn tại tía. Từ nhỏ xíu tôi tiếp tục luôn luôn bị người xem xung xung quanh khinh thường miệt, giễu cợt là "đồ con cái hoang". phần lớn u ko cho tới con cái bọn họ nghịch tặc với tôi. Tôi sinh sống thui thủi như vậy với u vô tòa nhà nhỏ tồi tàn tàn cuối thôn. Từ nhỏ xíu, tôi ko thấy ai đảm bảo chất lượng bụng và thương tôi ngoài u tôi. Hai u con cái tôi sinh sống trơ trọi ko bọn họ sản phẩm vô sự khinh thường miệt của người xem xung xung quanh. Trong đôi mắt tôi, loại người thiệt xấu xí và gian ác - trừ người u nhân hậu lành lặn tuy nhiên tôi tận tình thương yêu thương và kính trọng. Đến tuổi hạc đến lớp, tôi ko nghịch tặc với chúng ta nào là vô lớp, luôn luôn lãnh đạm, lạnh lùng với người xem xung xung quanh.

       Năm ấy, tôi học tập lớp bảy. Trong giờ văn, thời điểm hôm nay lớp học tập văn nghị luận chứng tỏ. Cô giáo giảng đề "Lá lành lặn đùm lá rách". Cô tiếp tục sử dụng nhiều lập luận và dẫn triệu chứng thân mật, ví dụ, thực tế làm cho công ty chúng tôi thấy đấy là lòng nhân ái của những người VN tớ. Giảng xong xuôi, cô cho tới lớp viết lách bài bác, tiết sau cô tiếp tục sửa. Tiết học tập sau, cô gọi một trong những chúng ta nộp bài bác cho tới cô sửa - vô tê liệt đem tôi. Cô gọi tôi lên và hỏi: "Toàn, tại vì sao em lại ko thực hiện bài bác tuy nhiên nhằm giấy tờ trắng? Em không hiểu biết bài bác à? Không hiểu nơi nào cô tiếp tục giảng lại cho?"

       Phản ứng của tôi bất thần mà đến mức thực hiện cả lớp sững sờ coi tôi. Tôi gân cổ lên vấn đáp cô: "Em ko thực hiện vì như thế em ko thèm thực hiện chứ không hề nên không hiểu biết. Toàn là dối trá, bịa bịa, bên trên đời này làm cái gi đem lòng nhân ái, tình nhân thương người. Tại sao em lại chứng tỏ điều gian sảo như vậy là trúng cơ chứ?" Tôi rằng tuy nhiên ko biết bản thân đang được rằng gì. Có lẽ này là những điều uất ức dồn nén kể từ lâu thời điểm hôm nay bột phát. Cả lớp đổ vào những cặp đôi mắt tưởng ngàng về phía tôi. Còn thầy giáo thì mặt mũi tái mét xanh rì, tôi thấy cô giận dỗi cho tới run rẩy người. Cô ko rằng điều nào là tuy nhiên bước thời gian nhanh thoát khỏi lớp. Tôi biết cô vô cùng giận dỗi. Cô hoảng sợ ko kìm chế được xúc cảm nên bước ra bên ngoài chăng? Tôi thông thoáng hối hận vì như thế vượt lên trên điều với cô tuy nhiên tôi ko thấy bản thân sai. Lớp trưởng cho tới chúng tôi nhẹ nhõm nhàng: "Tại sao cậu vô lễ như thế? Đi theo dõi xin xỏ lỗi cô đi!" Tôi giận dỗi dữ: "Tớ ko rằng sai. Tớ không tồn tại lỗi!".

       Sau vụ việc bên trên, tôi đinh ninh bản thân có khả năng sẽ bị xua học tập hoặc ít ra là chào cha mẹ. Tôi chỉ lo phiền u tiếp tục buồn. Cuối giờ, cô gọi tôi lên bắt gặp riêng rẽ cô. Tôi biết bản thân có khả năng sẽ bị khiển trách cứ vô cùng nặng trĩu. Tôi phi vào chống nhà giáo, cô ngồi tê liệt vẻ mặt mũi buồn rời rợi. Trên hai con mắt đen thui lắc láy của cô ý còn ngân ngấn nước. Tôi đoán cô vừa vặn khóc và thấy kinh ngạc. Tôi càng kinh ngạc rộng lớn khi cô ko trách cứ mắng tôi tuy nhiên nhẹ dịu phân tách cho tới tôi thấy rằng tôi suy nghĩ như vậy là sai lệch. Các chúng ta tiếp tục luôn luôn thân mật và giúp sức tôi, cô tiếp tục luôn luôn quan hoài và kính yêu tôi,... Tôi vô nằm trong hối hận. Tôi nhi nhí xin xỏ lỗi cô. Cô nữ tính xoa vô đầu tôi và bảo: "Em nắm được như vậy là đảm bảo chất lượng và không nên thiếu tin tưởng vô tình người như thế! Cô ko giận dỗi em đâu". Dù cô rằng vậy tuy nhiên tôi vẫn thấy bản thân thiệt đem lỗi khi vô lễ với cô.

       Tôi thiệt hàm ơn cô vì như thế tiếp tục dạy dỗ tôi bài học kinh nghiệm về tấm lòng khoan thứ và canh ty tôi lấy lại niềm tin cậy về tình người.

Loigiaihay.com

Xem thêm: chúc mừng khai trương hồng phát

Xem tăng những bài bác xem thêm không giống bên trên đây:

Bài xem thêm số 4

Bài xem thêm số 5